Witsel thiết tha chia tay Atlético Madrid, chặng đường ba năm hóa thành hồi ức quý giá
Trong thế giới bóng đá, sự ra đi của cầu thủ thường đi kèm với những cảm xúc phức tạp — vừa là hoài niệm về những vinh quang đã qua, vừa là sự tò mò về tương lai chưa biết. Nhưng một số lời chia tay, lại giống như một lời cảm ơn sâu sắc và lời hứa dịu dàng hơn. Ngày 30 tháng 6, khi Atlético Madrid chính thức thông báo tiền vệ người Bỉ Axel Witsel chia tay đội bóng sau khi hợp đồng đáo hạn, đằng sau tuyên bố này là tình bạn sâu sắc ba năm kề vai sát cánh, cùng với một kỷ niệm được chính cầu thủ trân trọng.
Witsel, lão tướng nổi tiếng với mái tóc xù đặc trưng và sự điềm tĩnh trên sân, đã dốc hết tâm huyết cho Atlético trong ba mùa giải. Anh không phải là mẫu cầu thủ giành chiến thắng bằng cách ghi bàn ào ạt hay những pha đi bóng lộng lẫy, mà là chất bôi trơn và "kim giữ biển" không thể thiếu trong hệ thống chiến thuật của Simeone. Dù là một tiền vệ phòng ngự hay sau này chuyển đổi thành trung vệ, anh luôn có thể lặng lẽ hóa giải khủng hoảng và kết nối công thủ bằng khả năng chọn vị trí xuất sắc, đường chuyền chính xác và kỹ năng đọc trận đấu không tồi. Những năm tháng của anh ở Atlético là bức tranh phản chiếu sự kết hợp giữa điềm tĩnh và nhiệt huyết.
Sự ra đi của anh không đi kèm với những ồn ào chuyển nhượng hay tranh cãi hợp đồng, mà là một màn chia tay bình yên và đầy kính trọng. Sau đó, bài viết dài mà Witsel đăng trên mạng xã hội, từng câu từng chữ chứa đựng tình cảm chân thành, hoàn toàn không thể so sánh với một tuyên bố chia tay thông thường. Anh đầu tiên đã cảm ơn toàn bộ câu lạc bộ — từ cấp cao nhất đến từng đồng đội, và cả sự chỉ dẫn tận tình của ban huấn luyện. Độ sâu của lời cảm ơn này bắt nguồn từ sự "chấp nhận rất lớn" mà anh cảm nhận được ngay từ khi gia nhập đội bóng, cùng với "niềm tin và sự hỗ trợ vô điều kiện" mà đội bóng đã dành cho anh trong ba năm sau đó. Đối với bất kỳ cầu thủ chuyên nghiệp nào đến từ phương xa, trải nghiệm được hòa nhập hoàn toàn như vậy thường quý giá hơn bất kỳ danh hiệu nào.
Witsel tha thiết hồi tưởng lại những khoảnh khắc "đầy cảm xúc" của mình tại sân vận động Wanda Metropolitano. Điều này không chỉ là niềm vui chiến thắng, mà còn bao hàm cường độ cảm xúc đặc trưng của Atlético dưới thời Diego Simeone — đó là một trải nghiệm độc đáo pha trộn "tình cảm, thử thách, niềm vui chiến thắng và sự tự hào". Chiến đấu vì một chiếc áo đấu, ở Atlético chưa bao giờ là một lời nói suông, mà là sự diễn giải tột cùng về niềm tin và tinh thần hy sinh. Witsel chắc chắn là người thực hành tinh thần này, anh hiểu rằng, việc có thể khoác lên mình chiếc áo đấu đỏ trắng này và cống hiến hết mình vì nó, bản thân nó đã là một "vinh quang" tối cao. Những thử thách và vinh quang cùng trải qua này đã khắc sâu vào tâm trí, anh hứa sẽ "mãi mãi trân trọng ký ức đặc biệt này".
Lời chia tay này không phải là vĩnh biệt. Witsel đã viết một cách mạnh mẽ trong bài rằng: "Cảm ơn tất cả những gì các bạn đã dành cho tôi, đây sẽ không phải là lời tạm biệt, chúng ta sẽ còn gặp lại." Đây không chỉ là cái nhìn của anh về tương lai, mà còn giống như một lời hứa dịu dàng với đại gia đình Atlético — anh sẽ mãi mãi là người ủng hộ kiên định của đội bóng này, và người hâm mộ Atlético cũng sẽ mãi nhớ về "giáo sư" người Bỉ đã cống hiến mồ hôi và tấm lòng chân thành cho câu lạc bộ. Câu cuối cùng quen thuộc "Cố lên, Atlético Madrid", giống như màn chào tạm biệt của anh sau mỗi lần nỗ lực trên sân, mang theo một tình cảm sâu sắc còn dang dở. Sự ra đi của Witsel là một phần của sự thay đổi nhân sự trong đội bóng, nhưng dấu ấn điềm tĩnh và tình cảm chân thành mà anh để lại ở Atlético sẽ còn vang vọng mãi trong mỗi góc màu đỏ và trắng.