Quân Xanh Mười Năm Khốc Chiến Quân Đoàn Samba Cúp Thế Giới Câu Lạc Bộ Bi Hỉ Lục
Trên sân khấu rộng lớn của bóng đá thế giới, một số cuộc đối đầu là định mệnh, một số cuộc chạm trán định mệnh có thể định hình linh hồn của một câu lạc bộ. Đối với Chelsea, sự hiện diện của các đội bóng Brazil tại Club World Cup, giống như một chuỗi chú thích đầy kịch tính trong chương lịch sử của The Blues, vừa có vinh quang đứng trên đỉnh thế giới, vừa có sự tiếc nuối khi thành công dang dở, lại càng có những thất bại bất ngờ. Giờ đây, khi The Blues lần thứ tư đứng trước đối thủ Brazil – dù là Palmeiras trước mắt, hay Flamengo vừa qua – đây không chỉ là một trận đấu, mà còn là một cái nhìn sâu sắc về một thập kỷ đầy biến động đã qua.
Mối duyên nợ của Chelsea với các đội bóng Brazil, bắt đầu từ một quá khứ đau lòng. Đó là Yokohama năm 2012, The Blues vừa giành được chiếc cúp Champions League đầu tiên trong lịch sử câu lạc bộ, mang theo vinh quang vô song của nhà vô địch châu Âu đặt chân lên sân Club World Cup, hướng tới đỉnh cao thế giới. Sau khi dễ dàng đánh bại Monterrey ở bán kết, đối thủ trong trận chung kết là Corinthians, một đội bóng mạnh từ Nam Mỹ. Trận đấu đó, thay vì là một cuộc so tài kỹ năng, thì đúng hơn là một cuộc đấu tranh về ý chí và thể lực. Corinthians như một con sư tử Brazil khát máu, dùng những pha tranh chấp thể lực hung hãn và áp lực không ngừng nghỉ, xé toạc hệ thống tấn công của Chelsea thành từng mảnh.
Cả trận đấu, The Blues đều chìm sâu trong vũng lầy, mãi không tìm được cách phá vỡ thế bế tắc. Cho đến phút 70, cú dứt điểm chí mạng của Paolo Guerrero, như một mũi tên lạnh buốt, xuyên thấu trái tim nóng bỏng của các cổ động viên Chelsea. Sau đó, những tình huống kịch tính nối tiếp nhau – bàn thắng gỡ hòa của Torres ở những phút cuối trận, lại bị trọng tài phán quyết việt vị một cách tàn nhẫn, dập tắt hy vọng của The Blues. Và việc Gary Cahill bị thẻ đỏ truất quyền thi đấu ở phút bù giờ, càng đặt dấu chấm hết cho trận chung kết bi thảm này. Thất bại 0-1, khiến Chelsea sụp đổ ngay trước ngưỡng cửa vô địch thế giới, nỗi đau và sự không cam lòng đó, khắc sâu vào ký ức của mỗi người hâm mộ The Blues. Đêm đông Yokohama, gió lạnh buốt, không thể thổi tan những giọt nước mắt trong mắt các cầu thủ The Blues, cũng không thể mang đi nỗi tiếc nuối khi không thể chạm vào cúp vàng.
Mười năm rèn một thanh kiếm, lưỡi đao vẫn chưa từng thử. Kim đồng hồ thời gian quay trở lại năm 2022, địa điểm chuyển đến Abu Dhabi, Chelsea một lần nữa lọt vào chung kết Club World Cup, và định mệnh dường như cố ý sắp đặt, đối thủ vẫn là một gã khổng lồ đến từ Brazil – Palmeiras. Đây không chỉ là cuộc tranh giành chức vô địch, mà còn là một trận chiến chứng minh bản thân, một lần thách thức những ám ảnh trong quá khứ. Diễn biến trận chung kết, căng thẳng và giằng co như mọi khi. Phút 55 hiệp hai, Lukaku nhận đường tạt bóng chính xác của Odoi, bật cao, một cú đánh đầu mạnh mẽ và uy lực, cuối cùng đã phá vỡ thế bế tắc, đưa The Blues vươn lên dẫn trước. Trên khán đài, tiếng reo hò của các cổ động viên Chelsea vang dội như sấm, cán cân chiến thắng dường như đang nghiêng về Stamford Bridge.
Tuy nhiên, sức hấp dẫn và sự tàn khốc của bóng đá thường nằm ở tính không thể đoán trước của nó. Chỉ vài phút sau, một pha chạm tay trong vòng cấm của Thiago Silva, đã bị trọng tài dứt khoát thổi phạt đền. Raphael Veiga chịu áp lực, thực hiện quả phạt đền thành công, tỷ số ngay lập tức trở về vạch xuất phát. Kết thúc 90 phút, hai đội vẫn bất phân thắng bại, trận đấu bị kéo vào hiệp phụ đầy kịch tính. Khi tất cả mọi người đều nghĩ rằng loạt sút luân lưu là không thể tránh khỏi, một phép màu đã đến 3 phút trước khi hiệp phụ kết thúc. Pha chạm tay trong vòng cấm của đối phương, đã mang về cho Chelsea một cơ hội phạt đền nữa. Khoảnh khắc này, gánh nặng áp lực như núi đổ dồn lên vai Kai Havertz trẻ tuổi. Anh ấy đã không để lịch sử lặp lại, một cú sút thành công, bóng bay thẳng vào lưới! Khoảnh khắc đó, bầu trời đêm Abu Dhabi được thắp sáng bởi màu xanh, tiếng reo hò vang vọng khắp mây trời. The Blues cuối cùng đã thực hiện được ước mơ, nâng cao chiếc cú